03/11/11 thứ năm đầu tháng tuần 31 tnTh. Martinô Porres, tu sĩ
Lc 15,1-10
Lc 15,1-10
cha là mục tử
“Triều thần Thiên Chúa, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối.” (Lc 15,10)
Suy niệm: Vật gì càng quý thì khi bị mất người ta càng tiếc; mà càng tiếc thì càng cố công tìm lại; tiếc xót bao nhiêu thì khi tìm được người ta càng vui mừng bấy nhiêu. Xét theo giá trị vật chất thì 1 con chiên làm sao sánh bằng 99 con. Thế mà người mục tử khi tìm được con chiên lạc, lại vui mừng như thể là nó đáng quý hơn cả 99 con không lạc mất (Lc 15,4-6). Con chiên còn như thế, huống chi là con người. Trước mặt Thiên Chúa, con người có giá trị thật lớn lao, bởi vì đã được Ngài tạo dựng giống hình ảnh của Ngài, được Ngài rất mực yêu thương, như cha mẹ yêu thương con cái, như người chồng yêu thương vợ mình. Con người đó đã “bị lạc mất” do tội lỗi, còn gì đau đớn cho bằng. Vì thế, Thiên Chúa đã thật sự ra khỏi ‘nhà mình’, bỏ địa vị là Thiên Chúa để như người Mục Tử rong ruổi nơi trần gian tìm kiếm những con chiên lạc. Như thế làm sao triều thần Thiên Chúa lại không vui khi một người tội lỗi sám hối trở về?
Mời Bạn: Con chiên vì vô tri nên có thể đi lạc và gây sự phiền hà cho chủ; nhưng thật khó chấp nhận những con người hữu tri lại cố tình đi lạc để gây đau khổ cho Cha! Nhưng con chiên lạc lại biết ngoan ngoãn trở về với chủ khi nó được tìm thấy; còn bạn có đang cố tình lờ đi tiếng gọi của Cha không?
Cầu nguyện: Lạy Cha, cảm tạ Cha đã không bỏ mặc con trong tình trạng bê tha tội lỗi. Xin thứ tha và rộng tay đón con trong sự quyết tâm trở về hôm nay. Amen.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét